84 - TÔI QUÊN HAY TÔI ĐÃNG TRÍ ?
*
Cháu Ngoại tôi mới 16 tháng , thật nghịch ngợm , năng động.
Cách đây nửa tháng, nó vừa thấy chai dầu gió khuynh diệp của mẹ nó đem ra sức cho nó , nó liền chụp cái nút quăng các sạt vô kẹt. Tôi với mẹ nó tìm cả nửa ngày trời cũng không thấy cái nút đâu cả, Tôi đành tìm kiếm , lục lọi những cái nút chai khác để đậy cho vừa chai dầu còn đầy , kiếm mãi tôi đành lấy chai thuốc đỏ sức vết thương đậy đỡ, trông chai dầu thật tức cười .
Vài ngày sau... Lúc mẹ nó lấy chai dầu ra thoa cho thằng bé, khi nó mới vừa tắm xong. Không ngờ nó quá lẹ làng , chụp chai dầu quăng xuống sàn nhà cái rổn , tôi nhanh tay chụp lên, dầu còn được có nửa chai phía dưới, còn trên cổ chai thì bể hết cái đầu . Kỳ này tôi cũng phải tìm cái chai dầu gió cũ để sớt qua. Đó là chai dầu gió Nhị Thiên Đường đã hết.
Nhà có con nít , gặp nhiều chuyện mắc cười là như vậy đó !
**
Hôm qua, vô tình tôi lại thấy con gái lấy chai dầu Khuynh Diệp thoa cho cháu ngoại.
Tôi hỏi con gái :
- Ủa, con tìm thấy cái nút dầu Khuynh Diệp rồi hả Ngân ?
Út Ngân nhìn tôi một hồi lâu, rồi cười buồn nói :
- Trời , Mẹ ơi , Mẹ của con già thiệt rồi, mẹ đừng đi đâu một mình nữa nhe ! Nếu không,có ngày mẹ không nhớ đường về là chết con luôn đó mẹ ạ ! Chai dầu này bị bể ,chính mẹ đã sớt ra chai khác, mà mẹ hỏi con như vậy .
Cả nhà nghe thế cười ngất , còn tôi, tôi đã bắt đầu hoang mang trong trí....không cười nữa , vì không ngờ mình đã quên một cách lạ lùng như vậy ! hic hic ...
Tôi không ngờ chuyện của tôi còn mắc cười hơn chuyện của thằng cháu ngoại của mình nữa ....
Hải Âu, 22.10.2020

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét