80 - LẠC BƯỚC (Vọng Cổ )
Nói lối :
Hò hẹn với nhau sao em đành quên lối ?
Tối tối đi về xiêu vẹo thấm men say
Em giờ đây sao lắm đổi thay ?
Em có biết nhìn em , anh đau xót ?
Vọng cổ :
1- Em có nhớ chăng ? Ngày đầu tiên đôi ta gặp gỡ . Ngày đó
trời mưa , mình cùng nhau trốn mưa nơi quán nhỏ . Nón lá nghiêng nghiêng em che
mái tóc dài đẫm ướt , nhìn em anh chợt thấy thương ....thầm . Trong chiếc bà ba
màu tím thẫm em xinh xắn lạ lùng . Nhớ không em ? Dù trời mưa gió , nhưng ta
vẫn yên lòng vì đã có nhau ....Em thẹn thùng không nói nên câu , từ đó mình
thường gặp nhau đi về tối sớm , cũng đã hẹn thề mãi mãi thủy chung, cùng nhau
giữ tròn câu thệ ước ...(-)
2 - Anh rất quý em...vì em là cô gái đoan trang, chăm chỉ ,
tảo tần...Ngày ngày em dầm mưa dãi nắng, giúp đỡ mẹ ân cần . Dù mỗi ngày bán
buôn vất vả, em tiếp gia đình nuôi nấng đàn em. Anh ngày đêm âm thầm chờ đợi,
ước được cùng em se tơ kết tóc, sống cùng em thành gia đình đầm ấm, để bỏ bao
ngày thương nhớ triền miên....
Lý sắc son :
Em đã thay đổi rồi !
Trong quán bia đèn mờ...
Cận kề bên em
Những người say sưa...
Ôi xót xa tuổi ngọc !
Còn gì đâu ! Dáng xưa dịu hiền
Em đã mê bạc tiền
Rồi đây chết một đời em ...
Hằng đêm lả lơi điên cuồng
Hạnh phúc nơi đâu, hở em ? (-)
5- Vọng cổ :
Có ngờ đâu ...một chiều em gặp người bạn xấu, dẫn dắt em vào
con đường nhơ nhuốc, đem đến cho em lắm vàng nhiều bạc, để rồi em đánh
mất đi phẩm hạnh của con.... người .Em mưu sinh bằng lụa là son phấn, mắt
biếc , môi cười...Em có lường trước không ? Khi có một ngày em mắc bệnh truyền
nhiễm HIV ? (-) và như thế là em tự làm khổ mình, khổ lụy người thân...Còn đâu
đời con gái đẹp ? Đất nước yên bình có biết bao nghề lương thiện . Tại
sao em lạc bước ? Mà đi đến đường cùng ? (-)
Lý Mỹ Hưng :
Này em ! Ai mà không khỏi lỡ lầm ?
Xin em dừng lại đi ! Sau này sẽ yên phận mình
Một khi mình không tự cứu ...Ai mà cứu em ?
Hạnh phúc đời em ...Chỉ đâu do tiền bạc ?
Khi nhiễm bệnh rồi, có tiền chắc đâu trị hết ?
Ước mong em còn nghĩ lại...Chưa muộn màng đâu ! (-)
6 - Vọng cổ :
Dừng lại đi em ! Trở về ngày tháng cũ, để khỏi lún sâu vào
những chốn mù mịt cuồng say...Anh hứa sẽ đưa em đi thăm những người bệnh hôm
nay, đang bị Aids , mà ngày xưa họ sống đời buông thả...Sống kiếp tối tăm mà cứ
ngỡ thiên đường...(-)
Kiếp thiêu thân ...Gặp ánh đèn bay tới
Em phận má hồng ...Phận tầm gửi long đong
Mười hai bến nước trong hay đục ?
Em vấn thân lầm vào bến đục để anh đau !
Hải Âu, 15.09.2020

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét