CÂU HÒ NGÀY XƯA (Viết ngắn)
Hồi xưa, Từ Bắc tới Nam...Câu hò đã được mọi người yêu thích . Tùy theo địa phương, giọng hò đều có phong cách riêng biệt, nhưng hầu hết , giai điệu câu hò đều bắt đầu bằng 2 tiếng : Hò ơ...
Hò trong lúc cày cấy trên đồng ruộng, tỏ tình bên cối giã gạo, hò đối đáp trong các dịp cưới hỏi, mừng tân gia hoặc giỗ quẩy ...
Lời hò chứa đựng nội dung thật trữ tình, phản ánh những mối quan hệ trai gái, quan hệ hôn nhân xử thế giữa con người với nhau một cách chân tình mà trào phúng.
- Hò ơ ...Hò ít câu có chi đâu mà sợ !
Chiều hai đứa lên bờ anh trả công nợ lại cho em .
- Hò ơ...Hò chơi hai gái hai trai
Thưa cùng cô bác đừng ai nghi ngờ !
Các cô e dè, ngần ngại cũng có lý, vì không phải là không có những anh chàng hò thật tinh quái :
- Hò ơ...Tay cầm bó mạ rẻ hai
Miệng hò tay cấy cẳng xà lai quèo nàng .
Lời hò dẫn dắt con người hết sức đằm thắm , giàu chất thơ , nhẹ nhàng hài hước...dù có đôi khi nghe thấy hơi vụn về, dân dã .
Hò đối đáp thường là ứng khẩu, ngẩu hứng. Bên trai, bên gái hay tranh nhau đối đáp , bên bắt , bên bẻ, bên mở , bên buột...Như hò đối đáp, hò kết bạn, hò se duyên ...
Nhân vật chính của những cuộc đối hò, thường là những cô cậu có uy tín nhất trong đám bạn bè, hò giỏi, bặt thiệp, dạn dĩ và thông minh...
Bên gái đố :
- Hò ơ....Chữ gì chôn dưới đất ?
Chữ gì cất trên trang ?
Chữ gì mang không nổi ?
Chữ gì gió thổi không bay ?
Trai như anh mà đối đặng
Em ngửa bàn tay cho anh ngồi !
Anh chàng đối đáp cũng không phải là tay vừa , đáp liền :
- Hò ơ...Chữ Thọ đường chôn dưới đất .
Còn chữ hiếu cất trên trang
Chữ tình mang không nổi
Còn chữ Tạc đá bia vàng gió thổi cũng không bay
Anh đà đối đặng ,
Em mau hãy ngửa bàn tay cho anh ngồi .
Cô nàng cũng đâu chịu thua , đổi đề tài :
- Hò ơ...Con trâu già kén cỏ
Còn con bò nhỏ kén rơm
Anh đừng chê em ốm yếu lưng tôm
Đi kiếm nơi mập đặng ôm cho phỉ tình .
Anh chàng lí lắc cũng không kém :
- Hò ơ...Em cũng đừng chê anh nhỏ thó
Để cho anh buồn tình !
Vậy chớ con thằn lằn kia bao lớn ?
Mà nó ôm cột đình cũng sát đeo .
Cô nàng đốp liền :
- Hò ơ...Ve kêu réo rắt đầu truông
Liệu bề anh thương đặng
Thì thương luôn tới già .
Chàng trai như còn ấm ức :
- Hò ơ...Em chớ thấy anh nhỏ thó mà rầu !
Vậy chớ con ong bao lớn ?
Mà nó chích trái bầu cũng phải teo...
Có nơi , bên trai bên gái đối đáp đến độ đỏ mặt tía tai, khi họ dùng những câu hò xóc hông. Khiến cho đối phương xấu hổ thẹn thùng, nhất là lỡ gặp một anh chàng ba hoa :
- Hò ơ... Nước Tân Ba chảy qua Vàm Cú...
Thấy bộ em chèo cặp vú muốn hun .
Cô nàng tức khí đùng đùng :
- Hò ơ...Anh muốn hun vậy mà cũng khó.
Anh cứ về nhà bắt chó của anh hun .
Chàng trai phần quê độ quá, phần tự ái bị chạm, đáp liền bằng câu hơi hóc búa :
- Hò ơ...Nắm tay em anh hỏi có ngằn
Từ nhỏ tới lớn có đãi đằng ai chưa ?
Cô nàng đâu chịu thua nguýt dài :
- Hò ơ...Thân em như thể trái dừa
Đãi người trên trước cặn thừa mới đãi anh .
Ngày nay câu hò gần như đã bị bỏ quên, ít còn được phổ biến rộng rãi, bởi đã có quá nhiều những khúc hát hiện đại nơi đô thị phồn hoa lan dần về những miền quê thôn dã ... Nhưng mỗi khi ta có dịp được nhắc lại , ai trong chúng ta cũng đều phải công nhận câu hò là một môn nghệ thuật của thi ca quý báu trong kho tàng văn nghệ dân gian của đất nước ta...Ước gì tiếng hò không bị mai một theo năm tháng .
Hải Âu, Sóc Trăng , 31/10/2018

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét