CHUYỆN ĐÀN ĐỨT DÂY (Bút ký)
Thằng cháu nội của tôi , con của thằng thứ hai có thể được gọi là cháu đích tôn ...Gia đình nó ở Cần Thơ , một năm về nội chỉ có 2 lần . Tết Nguyên Đán và giỗ ông cố ...
Năm nay nó học lớp 6, mỗi lần về tôi , nó khoanh tay lễ phép hỏi từ người không bỏ sót một ai...Xong là cấm đầu vô điện thoại ...Nó ghiền chơi game không ai can được , tới giờ ăn cũng vừa ăn vừa dán mắt vô điện thoại...Tôi có nhắc nhở ba nó không nên để nó mê game quá, sau này mắt yếu và còn sinh nhiều bệnh về tiêu hóa vì vừa ăn vừa coi là không tốt đâu. Nhưng ba nó nói nó chỉ được chơi game khi về nội thôi, còn ở nhà thì điện thoại bị cấm xài.
Vì là con cưng, lại về nội thì là cháu cưng , nên nó muốn gì ai cũng chiều. Muốn chơi súng nước , thì bắn hoài chừng nào hết lu nước mới nghỉ .
Kỳ về quê năm nay, bỗng dưng anh chàng đổi tính, leo lên lầu ,nó nhìn thấy cây đàn ghi ta của tôi treo mé vách , anh chàng vội vã lấy xuống , để trên bắp đùi gảy tới gảy lui...từ nốt một ...đồ, rê , mi, sol, la....gảy mãi, nó mê mải cắm đầu gảy đàn hoài với những âm thanh rời rạc ...vì từ nhỏ nó có biết đàn ghi ta bao giờ.
Tới cơm cũng không ăn, ai gọi cũng không trả lời , cứ khều tới khều lui dây đàn , vì là đàn quý, âm thanh thật hay nên có lẽ nó nghe bắt ghiền.
Cả nhà ai cũng năn nỉ , ỉ ôi ...Nó cũng trơ trơ...Ông xã tôi mới nói với tôi, em là bà nội có uy quyền nhất , em bó tay luôn à ? Tôi cười cười không trả lời ...Trong bụng đang tìm cách kéo thằng nhỏ ra khỏi cây đàn một cách vui vẻ, là một chuyện đau đầu đây !
Tôi leo lên lầu đứng sau lưng thằng bé , vỗ tay :
- Ui ! Cháu bà giỏi ghê nha , từ hồi nào giờ bà chưa thấy ai đàn lần đầu mà giỏi như vậy ?
Chàng ta nín thinh , đàn tiếp khẩy những tiếng mạnh bạo hơn ...
Tôi hoảng hồn ...Trời, điệu này dám một hồi đứt dây mất !
Tôi liền ngồi xuống nhỏ nhẹ :
- Huy à ! Con có biết chuyện một dây đàn bị đứt mà chết tới 3 người không ?
Nó ngẩng mặt lên đáp liền :
- Chưa , con chưa biết ! Kể con nghe đi bà nội !
- Chuyện xảy ra cũng hơi lâu rồi con à ! Một thằng bé mê gảy đàn , Cũng giống con vậy , bữa đó vì mê gảy đàn ngồi suốt mấy tiếng...Bỗng cây đàn bị đứt dây một cái phựt . Vì chiếc đàn đã cũ , nên dây hơi bị mục... Xui sao dây đàn đứt trúng ngay con mắt thằng bé, Nó la toáng lên vì quá đau đớn. Lập tức ba mẹ nó , hai người ôm nó chở ba chạy ra bệnh viện cấp cứu ...Nhưng vì nghe nó la thảm thiết , nên ba nó nóng lòng chạy xe quá nhanh , qua mặt xe tãi, bị xe tãi quẹt trúng , cả ba ngã xuống đường tử vong....Ôi ! Chỉ có 1 dây đàn bị đứt mà phải đổi tới 3 mạng người !
Thằng cháu nội của tôi, khi nghe tôi kễ chuyện xong, nó lặng lẽ không nói gì...nhanh nhẹn ôm cây đàn máng lên vách y như cũ ....
Hahaha...Chuyện của tôi kể không đến nỗi tệ chứ hả ?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét