Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

20 - GÀ ĐỘ ( Truyện ngắn)



GÀ ĐỘ    (Truyện ngắn)


       Cả tháng nay...Ngày nào anh hai tôi cũng ôm con gà điều ra tắm rượu và vô nghệ cho nó . Đó là một con gà nòi chính hiệu ! Nghe đâu ảnh nhờ bạn bè mua ở tận Bến Tre . Tướng nó cao lớn , dềnh dàng, nặng tới 3 kí ...
       Từ khi mới bắt nó về...là cả đám choai choai bạn của tôi đều mê tít lối đá chớp nhoáng của nó...Đôi chân nó chắc nịch, cựa rất dài và nhọn. Anh tôi nói nó có "Vẩy độ" lớn lắm ! Lông lưng , lông cổ thì đỏ quánh, lông cánh thì xanh rờn...Còn cái đuôi thì cong dài quét cả dưới đất. Trông nó rất dạn dĩ, lanh lợi , ra vẻ ta đây , dễ ghét lắm !
      Anh hai tôi săn sóc con điều thật tỉ mỉ, nâng niu nó từng chút,, Khi cho nó ăn , anh phải ngâm lúa trước . Anh tìm bắt cả sâu và thằn lằn cho nó ăn để nó có thêm sinh lực dồi dào...
      Bộ lông của nó được anh tôi tỉa xén lại đàng hoàng, cái tích lòng thòng dưới cổ cũng bị anh cắt bỏ...anh nói để tránh trở ngại khi nó giao đấu. Anh xoa bóp gà mỗi ngày, để cổ, cánh, bắp chân của nó được săn chắc, dẽo dai...Hai bắp đùi của nó đỏ au, cứng cáp....   Ảnh từng khoe với bạn bè của ảnh :
       -   Đây là con "Gà Độ " của tao đấy !
      Con điều làm như biết nghe, vỗ cánh phành phạch gáy ò ó o....vang cả xóm, trông hắn láo thật !
  
       Bữa nay, vừa ăn cơm xong, anh hai tôi kéo tôi ra sân nói nhỏ :
      -  Chiều mai  chủ nhật, em ôm gà theo anh đi đá với tụi anh em thằng Sơn một trận nghen !
     Tôi cũng háo hức hỏi :
      - Đá lớn hôn , anh hai ?
      - Suỵt ! Nói nho nhỏ chứ mậy ! Để ông già nghe được là khỏi đi luôn đó ! Đá lớn đấy !
    Tôi vẫn thấy e ngại, dù lúc nào tôi cũng là đứa ăn theo và hộ tống anh tôi thôi. Nhưng tôi biết rõ tính anh hai của mình . Không chơi thì thôi, chơi thì chơi tới bến ....
     - Con điều này nó chắc ăn hôn , anh hai ? Để dành tiền ăn tết với nghen ! Còn lì xì cho tụi em nữa đó !
     Anh cốc nhẹ vào đầu tôi một cái nói :
     - Cái thằng này thiệt là...Lúc nào cũng lo xa như bà tám không bằng ! Mầy khỏi lo đâu !Năm nay anh hai lì xì mầy gấp đôi tụi nhỏ , chịu chưa ?
      Hổng hiểu sao , trong bụng tôi còn chưa muốn chịu im tiếng...


      Ngày chờ đợi đi đá gà của anh em tôi rồi cũng tới. Tôi ôm con điều đi một cách kỉ càng, cẩn thận theo anh tôi chở đến chỗ đá gà.
      Tháp tùng theo con gà của anh em tôi cũng khá đông . Sân đá gà là một con hốc nằm trong một con hẽm dẫn ra giữa ruộng khô.
      Nghe theo lời anh tôi dặn, tụi tôi phải nói với mẹ tôi là anh em tôi ôm gà qua nhà bác tư xổ chơi thôi , mẹ tôi cằn nhằn một hồi mới cho đi .
     Đối thủ của anh hai tôi là những tay đá gà tài tử như anh em tôi cũng có, mà chuyên nghiệp cũng có. Họ kéo nhau đá gà lớp đi xe , lớp đi bộ từng tốp ba , bốn người. Trên khuôn mặt người chủ gà nào cũng mang đầy vẻ tự tin ở con gà mình lắm !
       Nhìn chung, tôi đếm sơ qua cũng tới bốn, năm con gà mang tới, con nào trông mặt mày cũng dữ dằn nhanh nhẹn . Họ ôm gà đến chờ cáp độ cũng có, để cho người ta " Chuộc độ " đá cũng có .
      Anh hai tôi kề tai tôi dặn nhỏ :
       - Đừng có cho ai bợ gà mình nhe !
Tôi gật đầu lia lịa .
      Đám bạn cùa anh tôi có mấy anh Hoàng, Tùng, Phi...ở gần nhà theo "Sổ đá", còn một số người mê đá gà không thuộc phe nào...có thể họ chờ đá gà để xem cho vui , hoặc họ chờ coi gà nào đá hay là quăng tiền cá cược theo con gà đó ở vòng ngoài, chớ không cần theo sổ.
     Tụi bạn nhóc của tôi, thì tụi nó theo tôi sát nách, thay phiên ôm gà tiếp tôi, và vỗ nước cho gà.
     Thời gian cáp độ gà hình như sắp xong, hai con gà trọng lượng đều ngang nhau, nên tất cả hai bên đều đồng ý đá đồng.
       Họ bắt đầu ghi tên vô sổ coi ai đá theo gà nào ? Số tiền theo là bao nhiêu ? Gà của anh hai tôi là con điều, Còn gà của anh em thằng Sơn là con khét . Nó có tên khét vì lông của nó vàng cháy .
       Anh Tùng , bạn của anh hai ôm con điều để trồng cựa sắt cho nó, anh quấn băng keo vào cựa ôm sát chân con gà một cách kỷ càng và khéo léo....
       Vừa trồng xong , ảnh nói với con điều :
       -  Giỏi nghen con ! Hạ nó nhanh lên nghen con !
       Tất cả đứng thành vòng tròn chừa khoảng trống chính giữa bên trong cho hai con gà đá.
       Hai bên ôm gà lại nhử nhử coi chúng có muốn đá với nhau không ? Nếu cả hai đều xù lông , xửng cổ lên là chúng có thể đá được rồi ! 
      Anh Tùng thả gà điều, còn bên kia , anh thằng Sơn thả con khét . Khi tiếng hô bắt đầu :
      -  Một, hai, ba ! Thả !
      Hai con gà cùng được chủ buông ra một lượt.
      Con điều trông có phần lẹ làng hơn, mới được buông ra là nó nhanh chân đá tốc con khét một cái xiểng niểng. Tức thì có người la lên  :
     -  Tui quăng con điều 10 ăn 8 ! Có ai bắt hôn ?
     Có người lên tiếng :
    -  Tui bắt 100 ngàn !
     Thế là tiếng quăng, tiếng bắt  ở vòng ngoài nổi lên rôm rả....
      Con khét tuy có vẻ chậm hơn con điều, nhưng cũng  phải là loại gà tầm thường. Vì một khi người ta chịu ôm nó ra sân đá để ăn thua bằng tiền thì người ta cũng phải biết tuyển gà hay , chứ đâu phải chỉ một mình anh tôi biết tuyển gà hay đâu !
    Cho nên vài phút định thần lại , nó cũng trả đòn và né đòn rất tài , vô "dĩa " rất đẹp mắt.
    Con điều nhà tôi cũng không phải tay mơ , Nó sút một đường quyết liệt theo tiếng cổ võ của những thân chủ nhóc con ở ngoài...
    Bỗng  con khét bị dính một cựa vào đùi, máu tuôn ra khá nhiều.
    Hai bên bắt gà ra vòng, tạm dừng cho gà nghỉ mệt và vỗ nước cho nó....
    Một phút sau, cuộc chiến lại tiếp diễn...Con điều đá loạn xạ vô con khét, cắn đầu vứt ra một nhúm lông bay tơi tả...
    Bên anh tôi , đám bạn nhóc của tôi mừng rỡ reo hò :
     - Vô , vô ! Cố lên ! Chơi nó luôn con ! 
    Có tiếng la bên phía của anh tôi :
     -  Tui quăng con điều 10 ăn 6 đó ! Ai bắt hôn ?
    Tiếng lao xao quăng , bắt lại nổi lên...hai trăm, rồi ba, bốn trăm....
Con khét bị đá khò khò oằn oại. Bước đá của nó xiêu vẹo, nhưng cũng cố gắng chui chui vô nách con điều tìm cách tấn công, hoặc chậm chạp nắm đầu con điều cắn trong trạng thái mệt nhọc...
          Con điều bây giờ cũng bị thương, nhưng bị nhẹ. Trông nó còn lực nhiều , vẫn còn hung hăng đá tới tấp đối thủ nghe phạch phạch...
        Con khét bị thêm một cựa nữa , máu chảy lênh láng dưới đất thật tội nghiệp. Nhưng nó vẫn lì đòn, kiên trì, vẫn phản công lại chậm chạp.
         Bỗng...con khét hộc máu mồm, toàn thân nó nhuộm đầy máu.
         Con điều bỗng tức tốc chạy ra khỏi vòng một mạch. Thật là bất ngờ  trước những tiếng la kinh ngạc của mọi người, có lẽ nó thấy máu nhiều nên nó sợ ! Trước kia tôi có nghe người ta kể về những con gà chết tiệt như thế !
          Cục diện thay đổi tức thì, bên anh em thằng Sơn hoan hô , hò hét om sòm :
       -   Chạy rồi ! Chạy rồi !
          Hai chủ gà còn bắt hai con gà lại nhử nhử ...
        Kết quả cuối cùng : Con khét bị thương gần chết, nhưng vẫn cố đứng . Con điều không bị thương nhiều mà lại chạy cho nên hoàn toàn thua con khét !
         Anh hai tôi mặt xám lại vì giận, anh chửi đổng :
      -  Đồ phản chủ ! Đồ chết nhát !
      Thế là anh tôi và cả mấy người bạn thua sạch sẽ...Không ai còn một đồng dính túi.
      Tiền trong sổ, ngoài sổ ...Quăng qua , bắt lại...bay theo mây khói...
        Đúng là con "Gà độ" mắc toi, mắc dịch ! Nó làm cho anh tôi cháy túi, thật uổng công cho anh em tôi bấy lâu chăm sóc nó, coi nó như một bảo bối...
        Anh thằng Sơn hỏi tôi :
      -   Lâm à ! Tụi bây chuộc xác gà về không ?
         Tôi định lên tiếng chuộc về, nhưng anh tôi khoác tay nói :
      -  Thôi Lâm ! Gà chết nhát bỏ đi em ! 


       Trên đường về...Anh hai lặng im. Tôi cũng không biết nói câu gì để an ủi anh tôi ? Không khí thật ngột ngạt dù xe anh đang chạy bon bon giữa trời xanh quang đãng.
         Cũng khá lâu...Anh hai bỗng ngoái đầu qua tôi , nói nghiêm chỉnh :
       - Lâm à ! Từ nay về sau, anh em mình bỏ chơi đá gà luôn đi nghen ! Anh cứ tập hư em không hà ! Cờ bạc là bác thằng bần mà ! Đá gà ăn tiền cũng là cờ bạc đó em ạ !
          Tôi bây giờ mới dám mở miệng ra :
       - Dạ ! Phải đó anh hai à ! Người ta hình như chuyên môn cờ bạc, đá gà hồi nào tới giờ...mình theo họ , có khi thua hoài là chết !
          Anh gật đầu bảo tôi :
         Về, nhớ giấu đừng cho ba mẹ biết nhe , em nói con gà cho bác tư đạp mái rồi ! Ra giêng anh lãnh lương lì xì gấp ba cho em , chịu hôn ?
          Dù không chịu cũng phải chịu mà ! Nhưng tự dưng tôi cảm thấy thương anh thật là thương. Đưa hai tay xiết lấy bụng anh, tôi hỏi anh :
         -    Vậy anh hai còn tiền để ăn tết hôn ? Em đập con gà đất của em cho anh mượn nhe ?
       Anh quay qua tôi mỉm cười :
         -   Khỏi đâu cưng ! Anh tự lo được mà ! Em bỏ ống bằng gà đất à ?Sao không bỏ heo đất cho nó lớn một chút ? Được nhiều chưa ?
         -   Dạ...Kha khá thôi, đợt này em bỏ gà đất vậy mà có lý . Bỏ heo đất biết mấy con thất bại hoài...À ! Bí mật quân sự đó nha anh hai !
         Anh hai tôi bật cười lớn, hình như anh đã quên chuyện vừa mới thua độ gà cháy túi, bảo tôi :
        -   Trời ơi ! Nếu anh không thua đá gà, anh đâu có biết em tốt với anh. Em trai của anh coi vậy mà giỏi thật , lại ngoan nữa !
        Từ sáng tới giờ...Hai lá phổi của tôi mới có dịp nở ra...Xung quanh tôi, gió chiều mát mẻ, khoáng đạt làm lòng tôi càng thấy nhẹ nhàng phơi phới....

Hải Âu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét